Vũ Thương Giang

Nhớ Nhung



Mỗi ngày vùi nhớ vào quên ,
Để mong rũ hết muộn  phiền trong tâm
Đời như bụi đỏ,cát lầm
Sợ cuồng phong lại tối tăm mịt mù
 
Cạn Xuân, qua Hạ, tới Thu
Người đi khuất nẻo, lời ru gập ghềnh
Sợ ngày khép lại trống tênh
Khi vấp ánh mắt chông chênh mi gầy ...
 
Đan buồn trên những ngón tay
Vá khâu khắc khoải cho đầy nhớ nhung...

Kiev 20/10/2020
Vũ Thương Giang

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 2 tháng 2 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Nhớ Nhung"